Review Vợ ơi đừng đi. Năm 17 tuổi, Tang Tang ko mặt mũi căng băng rôn theo đuổi Đ K Hành, viết thư tình rồi làm cái đuôi của người ta cô cũng làm luôn. Tất cả những việc ko mặt mũi đó đều bị Đ K Hoài nhìn thấy hết. Nhưng Tang Tang chưa theo đuổi được Đ K Hành thì đã
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ========Thể loại ngôn tình, sắc, 25+, loạn luân, Một câu chuyện loạn luân giữa cha con, vợ chồng, anh chị dâu. Chuyện bắt đầu từ lúc Phượng có nhân tình bên ngoài lập kế hoạch để chồng quan hệ với con gái bắt buộc chồng ly hôn để lại tài sản cho cô. Từ đó biến cố liên tục xảy ra với họ dành cho sắc nữ khẩu vị hơi nặng.
Hôn nhân là một trận cá cược, Lộc Tang Tang thêm chú thích "Cả đời này Đoạn Kính Hoài cũng không thích tôi." Văn Án 1 Lộc Tang Tang lấy chồng sớm, cô gả cho bác sĩ Đoạn khoa chỉnh hình. Bác sĩ Đoạn có truyền thống bảo thủ, mặt mày nghiêm nghị, rất biết cách dạy dỗ người ta. "Lộc Tang Tang, ăn không nói ngủ không nói." "Lộc Tang Tang, bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra." . . . Lời ăn tiếng nói hàng ngày Lộc Tang Tang bị quản thúc nghiêm ngặt, khổ không thể tả - "Khen anh nấu ăn ngon được không?" "Không được." "Khen anh đẹp trai cũng không được?" "Không được." "Được thôi! Em sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa! Được chưa?!" Bác sĩ Đoạn sửng sốt một chút, lông mày hơi nhíu, "Cái này thì không được." "?" Văn án 2 Vào hôm Lộc Tang Tang quyết định ly hôn với Đoạn Kính Hoài, tất cả bạn bè thân thích ở Nam Phương đều đến ngăn cản. Duy chỉ có Đoạn Kính Hoài là mặt không đổi sắc, phẫu thuật thuận lợi, công việc thuận lợi. Mọi người đều cảm thán, đây quả là một cuộc hôn nhân nữ không yêu, nam không thương. Nhưng ai có ngờ được trước một ngày đi đến cục dân chính, bác sĩ Đoạn không rượu không chè lại uống đến say mèm ở trước mặt mọi người. Mắt anh đỏ ngầu lôi kéo tay vợ mình, nói đi nói lại chỉ có một câu Tang Tang, đừng đi có được không? Tác giả truyện Manga & Bác sĩ khoa chỉnh hình. Nội dung chính "Đô thị tình yêu hôn nhân, ngọt văn. Nhân vật chính Lộc Tang Tang, Đoạn Kính Hoài. 670 Hâm Mộ 1104 Chương Tr Số Chữ Cupid point 110,638 Cứ siêng năng và khiêm tốn Sống như rùa chầm chậm đi
Tiệc sinh nhật náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh hẳn, mọi người đơ người nhìn Lộc Tang Tang và Đoạn Kính Hoài, quên cả phản ứng. Lộc Tang Tang bị Đoạn Kính Hoài dọa hết hồn, giọng của anh, vẻ mặt của anh. . . Người này, uống rượu xong thì khóc là thế nào đây?! Đối diện, Lộc Thừa ngạc nhiên quay đầu nhìn Lộc Sương "Em vừa nghe lầm phải không? Anh ấy nói gì vậy?" Thái độ Lộc Sương rất quái dị, trong khó có thể tin xen lẫn một chút tức giận không hiểu, "Chị nào biết được!" Lộc Thừa vô tội nhìn Lộc Trí Viễn, hỏi lại để xác nhận lần nữa, "Anh cả, thì ra Đoạn Kính Hoài không muốn ly hôn ạ?" Lộc Trí Viễn rũ mi uống hớp rượu, "Em nhiều chuyện quá." ". . ." Ngoại trừ anh em nhà họ Lộc, mấy người khác bắt đầu hai mặt nhìn nhau. Bản chất Đoạn Kính Hoài lạnh lẽo bức người, dù núi Thái Sơn có sập mặt anh cũng không biến sắc, nhưng bây giờ. . . Người trước mặt đây là Đoạn Kính Hoài? Không phải nói anh ta không thích Lộc Tang Tang, ly hôn cũng chẳng sao cả à? Tình huống bây giờ là thế nào? Đoạn Kính Hoài không chịu ly hôn?" Giống như để xác nhận suy đoán của mọi người, Đoạn Kính Hoài lại tiến lại gần hơn, "Tang Tang? Lộc Tang Tang. . . Đừng ly hôn được không, hửm?" Mọi người ". . ." Khóe mắt Lộc Tang Tang giật kịch liệt, cô muốn rút tay ra, kết quả anh càng nắm chặt hơn, "Anh, anh nổi điên gì thế? Đã bảo đừng uống rượu rồi! Anh xem! Toàn nói bậy!" "Tang Tang, đừng ly hôn được không. . . " "Không được, này này, anh thả tay ra -" "Không ly hôn, anh sẽ thả tay ra." "Đoạn Kính Hoài, anh muốn chơi xấu đúng không?" Nhìn thấy ánh mắt hồng hồng của Đoạn Kính Hoài, phòng ngự trong lòng Lộc Tang Tang gần như bị phá nát, "Cái quái gì vầy nè. . ." "Đừng ly hôn. . . Anh không muốn ly hôn." Cô đẩy không nổi anh, cũng không thể ngăn anh cứ tựa vào người mình, càng lúc càng gần. Lộc Tang Tang ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người anh. "Tang Tang. . . Đừng ly hôn. . . Anh không muốn ly hôn. . ." Anh cứ lẩm bẩm như vậy, tuy giọng không lớn, song đủ để tất cả mọi người nghe rõ ràng. Cuối cùng anh tựa hẳn vào vai cô, Lộc Tang Tang không chỗ trốn, chỉ có thể cố bình tĩnh, trầm mặc một lát, cô hỏi "Tại sao không ly hôn?" "Bởi vì. . . Anh muốn em." Lộc Tang Tang "Tôi không phải đồ vật! Muốn gì mà muốn!" "Nhưng mà anh. . . Thích em." Trong lòng lộp bộp một tiếng, dây cung kéo căng đứt gánh giữa đường. Cả người Lộc Tang Tang cứng đờ, có chút bối rối. Anh nghiêm túc? "Tang Tang, đừng ly hôn được không. . ." Anh lại bắt đầu lặp lại, ngốc không thể tưởng, dường như đã bị chất cồn hoàn toàn khống chế. Lộc Tang Tang ngẩng đầu lên, "Này. . . Các anh có thể đưa anh ấy đi nghỉ ngơi được không?" Yên lặng như tờ. Lộc Tang Tang quay đầu nhìn người bên cạnh, "Các đồng chí, Giản Minh Đường, giúp em kéo anh ấy ra!" "Ôi chao, đến đây đến đây!" Giản Minh Đường lấy lại tinh thần từ trong cơn hoảng hốt, anh kéo Dương Nhâm Hi đang đứng ngay bên cạnh, "Chúng ta đưa cậu ấy lên lầu nghỉ ngơi một chút." Mắt Dương Nhâm Hi trợn to đến nỗi sắp lật trời, nhưng vẫn đi theo. Có điều ai ngờ anh vừa vươn tay, người đàn ông tựa lên vai Lộc Tang Tang bỗng mở mắt ra nhìn anh, "Không cần cậu." Dương Nhâm Hi đùng đùng nổi giận, "Anh tưởng tôi tình nguyện chắc." Đoạn Kính Hoài thu hồi ánh mắt, nhưng vẫn nắm tay Lộc Tang Tang không buông như cũ, "Đừng đi. . ." Lộc Tang Tang kéo tay anh, "Anh nắm chặt quá. . . Buông ra trước đi, ôi. . . Ai ya, anh buông tay trước được không, chuyện gì cũng từ từ." "Đừng ly hôn được không?" ". . . Lúc anh tỉnh táo hãy nói mấy lời này." "Tang Tang, đừng ly hôn được không?" Lộc Tang Tang bó tay trước sự kiên quyết của anh, "Ok, được được được! Anh buông ra trước đi." Ánh mắt Đoạn Kính Hoài mông lung vì say, có điều khi nghe mấy lời này mắt anh vụt sáng, sau đó anh vô thức buông lỏng tay ra, Lộc Tang Tang nhân cơ hội này vội vàng đứng lên. "Giản Minh Đường! Giao người cho anh đấy!" Giản Minh Đường gật đầu, tiếp theo bởi vì Đoạn Kính Hoài sống chết không cho Dương Nhâm Hi chạm vào mình, cuối cùng vẫn là Đoạn Kính Hành đến giúp đưa người lên lầu nghỉ ngơi. Đến khi Đoạn Kính Hoài đi khỏi, bên này mới nổ tung. "Fuck! Vừa rồi sợ đến mức quên chụp ảnh! Có ai quay video lại không?" "Tang Tang giỏi lắm nha, thì ra Đoạn đại thiếu gia đã bị cậu thu phục vào túi rồi." "Thì ra cậu bỏ người ta à? Quá khủng khiếp, quá khủng khiếp." "Hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt rồi." "Nói cả buổi, chẳng ai quay video hay chụp hình lại hết hả?" "Làm chi, cậu muốn dùng video hay hình ảnh tống tiền Đoạn Kính Hoài hả?" "Này. . . Này, tôi nào dám, nhưng có thể cho mấy đứa không có mặt ngày hôm nay xem mà." . . . Lúc mọi người bàn luận ngất trời, Lộc Tang Tang chạy trối chết ra ngoài. Cô kéo Nguyễn Phái Khiết đi với mình, nhưng bởi vì hai người đều uống rượu, nên chỉ có thể gọi người đến lái xe. "Tình hình này là sao? Đoạn Kính Hoài thật lòng hả?" Nguyễn Phái Khiết bị dọa hết hồn. Lộc Tang Tang tựa vào cửa xe, sắc mặt hơi nghiêm trọng, "Cậu cảm thấy anh ấy nói thật hả?" "Sao lại không nói thật, anh ấy say mèm như thế rồi, người say nói lời thật lòng." "Vậy cậu cảm thấy anh ấy thích tớ thật hay sao?" "Thì, thì thích chứ còn gì nữa, cậu thấy anh ấy như vậy bao giờ chưa?" Nguyễn Phái Khiết nói thêm "Tớ nghĩ chỉ cần cậu nói thêm một câu ly hôn nữa, anh ấy sẽ khóc ngay tại chỗ cho cậu xem." Lộc Tang Tang ". . ." Chuyện tối nay của Đoạn Kính Hoài và Lộc Tang Tang nhanh chóng lên men, lan truyền trong vòng bạn bè với tốc độ tên lửa, mọi người đều từ hoảng sợ đến thán phục, đồng thời có không ít cô gái cảm thấy đáng tiếc. Vốn cho rằng vị trí "Thiếu phu nhân nhà họ Đoạn" còn trống, ai ngờ Đoạn Kính Hoài lại si tình đến thế. Cho nên, cuối cùng hai người có ly hôn hay là không đây. . . ** Ngày hôm sau, Đoạn Kính Hoài thức dậy ở nhà Giản Minh Đường. Anh ngủ quên, lúc xuống lầu thì thấy mọi người đang ăn trưa. Thấy anh đi xuống, bạn gái Giản Minh Đường vội vàng đẩy đẩy cánh tay anh chàng, Giản Minh Đường quay đầu lại thấy anh thì gọi to "Kính Hoài, dậy rồi à, tới ăn cơm." Đầu Đoạn Kính Hoài đau như búa bổ, kí ức về tới qua đứt quãng, giống như một giấc mộng. Anh đi đến ngồi xuống trước bàn ăn rồi đưa tay xoa tâm mi. Giản Minh Đường "Dì ơi, lấy thêm chén cơm lại đây." "Dạ, tiên sinh." Giản Minh Đường nhìn Đoạn Kính Hoài "Cậu không sao chứ? Lát nữa tớ sẽ đưa cậu về." Đoạn Kính Hoài nhìn đồng hồ, "Ừ." "Lát nữa cậu muốn đi đâu?" "Về nhà." Dừng một chút, Đoạn Kính Hoài nói tiếp "Sau đó đến cục dân chính, Lộc Tang Tang hẹn gặp lúc 2h30." Vừa dứt lời, hai người đối diện đều buông đũa nhìn anh. Giản Minh Đường và bạn gái trao đổi ánh mắt, muốn nói lại thôi. Đoạn Kính Hoài "Sao thế?" Giản Minh Đường "Chuyện đó. . . Cậu, cậu có nhớ tối qua mình đã làm gì không?" Bạn gái "Không nhớ cũng không sao, em có quay video!" Giản Minh Đường vội quay sang trừng cô nàng, bạn gái giải thích "Ha ha, để anh ấy xem đi, anh ấy mà quên thì đáng tiếc biết bao." Đoạn Kính Hoài nhíu mày, mơ hồ nhớ ra gì đó, "Đưa tôi." Giản Minh Đường đưa tay ngăn lại, "Kính, Kính Hoài. . . Xem xong rồi cậu cũng đừng sốc quá, tớ cảm thấy. . ." "Đưa tôi." ". . . Được rồi." Bạn gái Giản Minh Đường đưa điện thoại di động của mình cho anh, không biết tối qua ai đã quay video này rồi lan truyền trong vòng bạn bè." Đoạn Kính Hoài ấn phát video, anh thấy được mình và Lộc Tang Tang. Video không dài, không đầu không đuôi, chỉ có đoạn giữa, mà trong đoạn ngắn ngủi đó, anh liên tục kéo tay Lộc Tang Tang không ngừng lặp lại một câu. . . Giản Minh Đường luôn quan sát thái độ Đoạn Kính Hoài, nhưng từ lúc bắt đầu xem video đến khi video kết thúc, Đoạn Kính Hoài vẫn không tỏ thái độ gì. Đợi đến khi video kết thúc, Giản Minh Đường mới cẩn thận từng ly từng tý hỏi "Cậu. . . Cậu không sao chứ?" "Cuối cùng cô ấy. . . Có đồng ý với tôi không?" Đột nhiên Đoạn Kính Hoài nhỏ giọng hỏi. "Hả?" Cô ấy có đồng ý không ly hôn với tôi không?" Giản Minh Đường ngây ngẩn cả người. Anh cho rằng người tâm cao khí ngạo như Đoạn Kính Hoài, sau khi xem xong video phản ứng đầu tiên nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, không ngờ, suy nghĩ đầu tiên của cậu ta là muốn biết Lộc Tang Tang có hứa với mình hay không. Lòng Giản Minh Đường lập tức dâng lên cảm giác chua xót. "Tối qua cậu kéo em ấy không chịu buông, em ấy chỉ còn cách dỗ cậu nói không ly hôn để cậu buông tay." Giản Minh Đường còn nói trắng ra "Tuy nhiên, có lẽ chỉ để dỗ dành cậu mà thôi." Đoạn Kính Hoài rũ mi, anh cười tự giễu, "Ừ." "Vậy cậu. . ." "Tôi đi tìm cô ấy." "Đến cục dân chính ly hôn?" Đoạn Kính Hoài trầm mặc một lát mới đáp "Tôi về nhà." "Này, cậu còn chưa ăn cơm mà." "Hai người ăn đi." Sau khi về đến nhà, Đoạn Kính Hoài nhận được tin nhắn của Lộc Tang Tang, [Mang đủ giấy tờ, gặp nhau trước cửa cục dân chính.] Quả nhiên, tối qua cô chỉ dỗ dành anh. Đoạn Kính Hoài đặt giấy tờ lên bàn trà, anh không đi ngay mà ngồi ngẩn người trên sofa. Sau đó anh mở album ảnh, trong đó ngoại trừ một vài bức ảnh tư liệu y học, còn lại đều là ảnh của Lộc Tang Tang, là ảnh chụp tại khu vui chơi ngày đó. Đoạn Kính Hoài xem một lát rồi dùng tay che mắt. Thật lòng anh rất nhớ rất nhớ, nụ cười sáng chói không bất cứ thứ gì che lấp được của Lộc Tang Tang. ** Hai giờ rưỡi chiều, hai người gặp nhau trước cửa cục dân chính. Lộc Tang Tang đến trễ năm phút, sau khi xuống xe cô đi thẳng đến chỗ Đoạn Kính Hoài, cô không nói gì thêm, chỉ hất cằm ý bảo anh đi theo mình. Xếp hàng một lát, đến lượt hai người điền phiếu thông tin. "Tối qua anh uống hơi nhiều." Lúc điền phiếu, rốt cuộc Đoạn Kính Hoài cũng lên tiếng. Lộc Tang Tang gật đầu, "Tôi biết, khi tỉnh táo anh sẽ không nói mấy lời đó." Đoạn Kính Hoài dừng bút "Tang Tang, đừng ly hôn được không?" ". . ." "Anh uống nhiều." Giọng Đoạn Kính Hoài rất nhẹ, "Nhưng anh không cảm thấy mình nói sai điều gì." Lộc Tang Tang nhíu mày, "Vậy anh xác định đó là điều anh muốn nói? Anh thích tôi?" "Ừm." Tay cầm bút của Lộc Tang Tang run run. "Em nói anh không biết thế nào là yêu." Đoạn Kính Hoài quay đầu nhìn cô "Vậy chúng ta cứ từ từ, anh sẽ học." "Gì cơ?" "Hai vị, hai vị đến để ly hôn sao?" Rốt cuộc nhân viên công vụ không chịu đựng nổi nữa mà chen ngang. Đoạn Kính Hoài dùng ánh mắt xin lỗi nhìn nhân viên công vụ, sau đó anh nói với Lộc Tang Tang "Điền đi, chúng ta ly hôn trước." Mặt Lộc Tang Tang đần ra. Mấy giây sau, Đoạn Kính Hoài bỗng nói tiếp "Ly hôn xong, anh sẽ theo đuổi em." "Lộc Tang Tang "? ? ?" Nhân viên công vụ "Hai vị! Hai vị thật sự đến để ly hôn sao?!"
Cùng đọc truyện Vợ Ơi... Đừng Đi! của tác giả Minao23 tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại ngôn tình, sắc, 25+, loạn luân, Một câu chuyện loạn luân giữa cha con, vợ chồng, anh chị dâu. Chuyện bắt đầu từ lúc Phượng có nhân tình bên ngoài lập kế hoạch để chồng quan hệ với con gái bắt buộc chồng ly hôn để lại tài sản cho cô. Từ đó biến cố liên tục xảy ra với họ dành cho sắc nữ khẩu vị hơi nặng.
Dịp nghỉ lễ 2 ngày, vợ chồng Mạnh đưa con gái về nhà ông bà ngoại của Ngọc chơi. Dũng cũng lên kế hoạch đi du lịch biển cho con gái thỏa thích. Ba giờ sáng hai cha con lên đường, đi sớm vì Hoàng Yến muốn ngắm bình minh trên vào dịp lễ và không đặt phòng trước nên khi tới nơi thì khách sạn và nhà nghỉ đều đã hết phòng."Dạ...chỉ còn một phòng VIP hướng ra biển, anh chị có muốn đặt không ạ?" Lễ tân khách sạn trả lời là khách sạn cuối cùng, nếu không đặt thì đành phải đi kiếm nhà nghỉ cách bãi biển xa hơn. Dũng hơi đắn đo vì chỉ còn một phòng, hắn nhìn sang Hoàng Yến như hỏi ý. Cô bé gật đầu chấp nhận, vì nàng không cảm thấy có rào cản gì với ba mình, điều còn lại là trời đã sắp sáng, nếu phải đi tìm nữa sẽ lỡ mất cảnh bình minh."Vậy anh đặt phòng đó luôn..." Dũng cha con vào căn phòng sang trọng nhất của khách sạn này. Hoàng Yến thích thú ngắm căn phòng rồi chạy tới kéo tấm rèm che bức tường bằng kính hướng ra biển, nhưng trời còn tối nên không thấy gì hấp dẫn. Hai cha con rửa mặt qua rồi nhanh chóng xuống bờ biển. Đón bình minh xong cả hai đi ăn sáng rồi trở về khách sạn nghỉ Yến ngủ một giấc tới trưa mới dậy, do thức sớm nên cô bé dễ dàng ngủ tiếp chứ không như Dũng, hắn ngồi lặng im trong phòng ngắm con gái ngủ say mà không biết chán. Hai cha con lại đi ăn và dạo một vòng chụp hình tới xế chiều mới xuống Yến chưa quen với đồ tắm nên cô bé mặc quần đùi ngắn và áo thun nhưng vẫn cực kì hấp dẫn, giữa bãi biển đông đúc nhưng Hoàng Yến vẫn nỗi bật với vẻ đẹp vốn có. Nghịch cát một lúc lâu hai cha con mới xuống tắm, những cái ôm của con gái khi bị sóng xô mạnh làm Dũng rạo rực trong quần."Í...ba ơi con đứng không tới!""Vậy thì ôm chặt ba!"Hoàng Yến bị hụt chân nhưng vẫn muốn cùng Dũng tiến ra xa để đón sóng. Cô bé ôm chặt nên hai bầu ngực sữa cứ ép mạnh vào người hắn, có lúc sóng lớn tới làm cô bé sợ nên vòng chân ngang người Dũng và ôm chặt. Những lúc như thế dương vật Dũng cương lên trong làn nước lạnh vì hai quả đào và bờ mu mềm mại cứ chà sát vào người cơn sóng lớn đang ập tới, Dũng đứng vững lấy đà nhảy lên đón sóng."Hi hi...đã quá!" Hoàng Yến vui sướng khi hai con sóng đưa hai người lên cơn sóng đi qua thì cả hai hạ xuống theo nước biển, Hoàng Yến bị tuột tay khi một cơn sóng khác sắp tới. Cô bé lo sợ liền ôm chặt lấy Dũng khi hắn vừa quay lại, hai chân cô bé tiếp vòng lên ngang hông ba mình và ôm chặt, hai tay cũng vịn chặt trên vai hắn. Cứ thế, khối u giữa hai chân của hai người cứ chạm vào nhau trong làn nước biển lạnh mát. Hoàng Yến cảm nhận được nhưng đang thích thú với những con sóng nên cô bé không quan tâm. Còn Dũng thì khác, hai bàn tay hắn đang tranh thủ tận hưởng cơ thể mềm mại của con gái, lúc thì ôm ngang hông, lúc thì ôm ngang vai, lúc thì ở đùi, lúc thì đặt lên cả bờ mông của cô một lúc lâu rồi mới trở về khách sạn, hai cha con lại chuẩn bị đi ăn tối."Mình ra ngắm biển đêm đi ba...!" Hoàng Yến nũng nịu."Ừ...đi dạo một lát rồi về ngủ."Hai cha con nắm tay như đôi tình nhân bước đi trên bờ cát. Máu dâm trong người nổi lên làm Dũng chỉ để mắt tới những đường cong của con gái."Hì, lạnh quá, hay mình về đi ba..."Dũng mỉm đồng Yến vệ sinh xong rồi chui vào chăn trùm kín người vì lạnh, Dũng cũng mon men lên giường nằm cạnh con gái, Hoàng Yến vui vẻ quay sang gác đầu lên tay hắn. Sung sướng tận hưởng hương thơm trên người cô bé, dương vật lại cương lên buộc hắn phải lấy gối đặt ngang đùi để che nhau một lúc lâu, Dũng khó khăn nói "Ba xin lỗi...!"Hoàng Yến ngước lên nhìn hắn "Ba xin lỗi gì?"Ba xin lỗi vì đã để con chịu khổ mấy năm qua..."Hoàng Yến không nói gì mà gục đầu vào vai hắn."Ba xin lỗi...""Ba xin lỗi chuyện gì nữa?" Hoàng Yến lại ngước lên nhìn hắn."Vì...vì hôm đó ba đã làm hại con..." Dũng khó khăn Yến lại gục đầu vào vai hắn như xấu hổ, cô bé biết ba mình nói tới chuyện gì."Hôm đó đau chết đi được!"Hoàng Yến nói lí nhí nhưng Dũng nghe được, hắn nói tiếp "Hôm đó ba cứ nghĩ là đang...với mẹ con, nhưng không hiểu sao cuối cùng lại là con..."Chuyện đã xảy ra vài năm nhưng tới bây giờ mới nói lại, Hoàng Yến cũng không hiểu sự thay đổi thái độ đột ngột của mẹ hôm đó, sau này lớn hơn mới dần nhận ra được là do mẹ mình gài bẫy ba."Dạ...tại...hôm đó mẹ nói con lên với ba rồi lát sau mẹ lên..."Dũng cũng không bất ngờ và cũng không quan tâm tới sự việc mà Phượng đã làm năm đó, im lặng một lúc rồi hôn lên trán Hoàng Yến và nói tiếp"Ba thật đáng chết...ba đã hại con!"Hoàng Yến nói nhỏ "Có sao đâu ba, con đâu có bầu đâu mà lo."Dũng mừng rỡ khi nghe thấy con gái nói như vậy, dương vật căng cứng như muốn nổ tung. Hắn cố làm gương mặt tội lỗi rồi giả vờ rút tay khỏi đầu con gái định rời khỏi giường. Hoàng Yến thấy vậy liền hỏi"Ba đi đâu nữa?""Ba xuống đất nằm...chứ không...chứ không nằm chung thế này thì ba lại làm giống hôm đó, làm con có bầu mất..."Dũng nói xong liền lấy cái gối đang đặt trên đùi ra rồi hướng mắt tới dương vật hắn đang đội quần lên như một cái lều. Hoàng Yến xấu hổ khi thấy cái thứ đó, cô bé lưỡng lự rồi lại nói lí nhí"Thôi, ba nằm trên này luôn đi...có gì thì...mai...mai ba mua thuốc cho con uống..." Nói xong cô bé gục mặt xuống xấu hổ cùng chỉ chờ có thế, hắn liền nhào tới ôm chặt Hoàng Yến, mặt hắn áp sát gương mặt xinh đẹp đang ửng đỏ của cô bé."Ba...ba có biết cách nào...làm mà không đau không?" Hoàng Yến e thẹn nói kích thích cực độ "Ba không làm con đau nữa, không bao giờ..."Nói xong liền hướng tới bờ môi mềm mại của con gái hôn ngấu nghiến. Hoàng Yến có ngượng ngùng nhưng rồi cũng đáp trả, chiếc lưỡi nhỏ bé nhanh chóng bị Dũng quấy lấy như muốn kéo qua miệng của hưởng bờ môi của con gái một lúc lâu mới rời ra, hắn run run cởi quần áo của Hoàng Yến, thân thể non nớt nhưng đầy đặn của cô bé hiện ra làm hắn sung sướng ngất ngây. Dũng hôn lên hôn con gái lần nữa rồi hôn xuống cổ, hôn lên vai, hôn lên bụng, hôn cả đôi chân nuột nà của cô bé... Hắn dùng môi tận hưởng mọi chỗ trên cơ thể của Hoàng Yến, chỉ chừa lại hai quả đào và âm hộ tươi ngon với những sợi lông mịn màng e ấp che Yến nhắm mắt tận hưởng cái miệng của ba mình di chuyển khắp nơi trên người mình. Ban đầu có chút nhột nhưng ngay sau đó là sự kích thích tăng dần lên. Đến khi cái miệng đó chiếm lấy bầu ngực căng mọng thì cô bé không kìm được tiếng rên."Ưm..."Hoàng Yến đờ đẫn khi tay và miệng của ba đang chiếm trọn hai quả đào của mình, nhưng không hề đau đớn như hôm đó mà chỉ có khoái cảm dồn dập kép đến. Rồi cô bé cảm nhận được chiếc lưỡi kia đang trượt dần xuống bụng mình, môi của ba hôn lên bụng rồi lại trượt xuống dưới."Ư..."Hoàng Yến nhắm mắt rên rỉ khi cái miệng kia đang nút mạnh âm vật của nàng, sự sướng khoái lần đầu tiên trong đời đang gần chạm đến đỉnh. Rồi cô bé cảm nhận được hai bàn tay đặt lên bầu ngực của mình, chiếc núm nhỏ xinh bị se nhẹ tạo thêm khoái cảm dâng Yến vô thức đưa tay lên nắm chặt hai bàn tay đang xoa nắn trên ngực, hai chân kẹp chặt cái đầu của Dũng đang hì hục ở giữa, cô bé lên đỉnh."A...ưm...."Sung sướng với cơn cực khoái lần đầu trong đời, Hoàng Yến nằm im tận hưởng một lúc mới mở mắt ra, nàng đỏ mặt khi Dũng đã tuột quần ra từ khi nào, dương vật to lớn gân guốc với đầu khấc to bè đang chỉa thẳng ra, nhưng là hắn đang qùy giữa hai chân nàng. Dũng nhìn cô bé rồi từ từ nhích tới, đầu khấc chạm vào âm Yến cảm thấy như một dòng điện chạy qua người khi cái khúc thịt kia chạm vào người, giống cái cảm giác đêm đó. Rồi cũng thịt đó cũng chà lên âm hộ của mình, cũng là cảm giác kích thích đó, nàng nhắm mắt lại cảm nhận. Dũng chà sát để dương vật dính dâm thủy của cô bé rồi hướng tới âm đạo và đẩy đây thì Hoàng Yến đã cảm thấy sự khác biệt, khúc thịt to lớn kia đang tách âm đạo của nàng ra nhưng không đau đớn như lần đó. Chỉ có cảm giác sướng khoái tràn đến theo sự thốn thốn tăng dần và sâu dần trong sung sướng cực độ, dương vật hắn lại chui vào âm đạo của con gái hắn, một cơ thể tuyệt hảo và âm đạo cực kì chật chội. Cố kìm nén dòng tinh dịch đang muốn phun trào, Dũng nhìn nét mặt của Hoàng Yến và bắt đầu chuyển dương vật của ba mình rút ra rồi chui vào lại giống như lần trước, và cũng khác lần trước hoàn toàn khi mà hiện tại chỉ có sự sung sướng ập tới, Hoàng Yến đờ đẫn thở nhanh dần."Ưm...ba ơi...""Sao vậy con, có đau như lần trước không?" Dũng hỏi nhưng vẫn chuyển động nhẹ nhàng."Dạ không...!"Dũng chồm tới hôn lên môi cô bé rồi hỏi tiếp "Giờ con thấy thế nào?""Dạ...con thích..." Hoàng Yến trả lời mà không mở mắt khoái chí tăng tốc, tiếng nhóp nhép to dần cùng với riếng rên của cả hai cha con. Hắn cố kìm nén để đưa con gái lên đỉnh lần nữa, dương vật cứ ra vào đều đều. Tay chân Hoàng Yến quờ quạng lung tung, đầu cô bé cũng lắc qua lắc lại, gương mặt nhăn nhó tưởng như đang đau đớn nhưng thật ra là đang chìm trong sướng khoái mãnh liệt. Âm đạo cô bé dần co thắt mạnh, Dũng biết con gái lên đỉnh nên không kìm nén nữa, hắn dừng lại rồi chồm tới ôm hôn cô bé trong khi bên dưới âm đạo co thắt mạnh mẽ và dương vật giật giật phu còn sung sướng sau cơn lên đỉnh, Dũng lấy quần của Hoàng Yến lót xuống dưới mông con gái khi hắn rút dương vật ra. Hắn biết nhân viên dọn phòng của khách sạn đã quá quen với dấu vết hoan lạc của khác để lại nhưng từ một phòng đăng kí là hai cha con như hắn thì cũng kì xuống ôm Hoàng Yến còn đang thở nhanh sau cơn sướng lần thứ hai, Dũng hôn lên má con gái rồi hỏi lại"Có đau như lần trước không con gái?"Hoàng Yến mở mắt nhìn hắn rồi mỉm cười lắc đầu."Con không sợ làm chuyện này với ba sao?"Hoàng Yến lại lắc đầu rồi đáp lại "Ba cũng là con trai mà... Con không thích người khác nên làm với ba còn hơn. Mà lúc trước ba cũng làm với con rồi còn gì..."Dũng sung sướng ôm chặt cô con gái tuyệt vời vào lòng, Hoàng Yến cũng ôm chặt ba mình rồi cả hai nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sau một ngày mệt dậy khi ánh nắng ban mai chiếu rọi vào phòng qua bức tường bằng kính. Dũng không sợ khi để mở tấm rèm che bức tường kính trong suốt, vì bức tường này hướng ra biển và xung quanh không có tòa nhà nào cao hơn phòng của hắn nên không sợ ai thấy hai cha con hoan lạc với nhau. Hoàng Yến cũng vừa thức, hai cha con nhìn nhau đầy hạnh phúc, cô bé nghiêng người qua ôm ba mình, chân cũng gác trên người của Dũng. Bầu ngực sữa và bờ mu mềm mại ép vào người làm dương vật hắn cương lên mạnh liệt."Để ba tắm cho con..."Hoàng Yến cười mỉm gật đầu đồng ý. Phòng tắm cũng vẫn là kính trong suốt, ánh nắng dịu nhẹ cũng theo hai cha con vào trong đó. Dũng nhẹ nhàng lau cùi kì cọ cho con gái như lúc Hoàng Yến còn bé, dưới dòng nước mát lạnh ham muốn lại dâng lên. Dũng rửa sạch dâm thủy và tinh trùng nơi âm hộ và mông của cô bé, Hoàng Yến cười cười rồi cũng tóm lấy dương vật căng cứng của hắn và rửa tay mềm mại của con gái vuốt ve dương vật làm Dũng không chịu nổi, đỡ Hoàng Yến đứng chống tay vào bồn tắm, hắn đứng đằng sau cầm dương vật tìm đến cửa động hồng hào."Ưm...Aaaaaaaa!"Hoàng Yến rên dài khi cửa âm đạo căng ra đón nhận khúc thịt to lớn tới lúc chạm tử cung, dương vật dừng lại thì cô bé mới ngừng nhẹ nhàng ra vào, hắn nâng niu con gái như một bảo vật quý giá nhất của đời hắn nên không hề dùng sức mạnh. Từ tốn nhưng vẫn làm cả hai sung sướng bất tận vì dương vật của ba và âm đạo của con gái bao giờ cũng kích thích hơn hẳn người khác."Aa...Đã quá...! Con yêu!" Dũng sướng khoái đưa tay lên se hai đầu ti của con gái, miệng hắn hôn lên tấm lưng trắng mịn màng."Ưư...Sướng quá! Ba yêu!" Hoàng Yến cất tiếng khi dương vật của ba đang dần chuyển động trong người sớm đầy sung mãn và dòng nước mát lạnh nên hai cha con sung sướng trao yêu thương lâu hơn hẳn tối hôm qua. Dũng kéo con gái đứng dậy khi cảm thấy cô bé mỏi vì chống tay lâu, để Hoàng Yến đứng quay mặt vào tường kính và tựa người lên đó, hắn vẫn đứng đằng sau và chui vào."Ưm...Ưm...ưm..."Những tiếng rên vang lên theo từng nhịp chuyển động, âm đạo cô bé co bóp dần. Dũng biết đó là dấu hiệu con gái lên đỉnh, hắn nhấp nhanh hơn và cùng xuất khí."A..." Hai cha con cùng hét lên."Lại phải rửa nữa rồi..." Hoàng Yến quay lại nói với Dũng khi gương mặt vẫn còn nét đê mê của cơn lên đỉnh rồi cả hai cùng xong đi ăn sáng rồi hai cha con dọn đồ và trả phòng. Trên đường về, Dũng ghé vào một tiệm thuốc tây và cầm một bịch màu đen ra đưa cho Hoàng Yến."Con uống viên thuốc này trước." Dũng nói, đó là viên thuốc khẩn Yến lấy chai nước suối uống luôn rồi mở bịch mà Dũng đưa ra coi, bên trong là một hộp lớn thuốc tránh thai hàng ngày. Cô bé liếc Dũng một cái nhưng nét mặt cực kì đáng yêu."Con nghĩ sao nếu...mẹ trở về với cha con mình?" Dũng thăm dò ý kiến con gái Yến khẽ nhíu mày, bản thân nàng cũng không có giận mẹ gì lắm ngoài việc bỏ nhà theo trai, nhưng Dũng đã giải thích là lỗi do hắn nên cô bé cũng thấy vui khi nghĩ tới việc đoàn tụ gia đình."Dạ...sao cũng được... Mẹ về ở chung như lúc trước cũng vui..." Hoàng Yến trả mỉm cười và tập trung lái xe....Trở về với cuộc sống thường ngày nhưng hai cha con đều vui vẻ hạnh phúc. Không muốn dùng bao cao su nên Dũng phải ráng nhịn, chờ một tuần để thuốc có tác dụng mới dám đụng tới con gái. Nhưng hắn vẫn còn một người để giải tỏa."Ưm..." Hiền sung sướng rên rỉ khi dương vật của Dũng đang ra vào trong âm đạo của người vừa lên công ty, họp hành bàn bạc công việc xong là kéo nhau vào phòng giám đốc rồi quấn lấy nhau."Mới có vài ngày mà nhớ em quá... Đi chơi thằng Mạnh có phục vụ em cái nào không?" Dũng vừa nhấp vừa nói."Ở nhà bố mẹ chứ có phải là đi chơi rồi thuê phòng như anh đâu mà làm được gì, tối hôm qua về nhà em gạ mãi mới làm được một cái. Chẳng bù cho hồi mới cưới, ngày nào cũng vài cái.""Anh có cách này...có thể sẽ làm cho nó lấy lại phong độ như anh." Dũng cười và nói."Hi hi, vậy thì ráng giúp em nha anh chồng yêu dấu!" Hiền cũng cười rồi hôn Dũng say thanh da thịt va chạm khe khẽ vang lên trong phòng giám đốc."Mà...em nhiều chuyện một chút... Ngày xưa...chị Phượng làm gì mà anh chịu nhường lại hết tài sản cho chị ấy vậy?" Hiền hỏi hắn khi đang chỉnh lại váy sau khi thỏa đắn đo vài giây rồi quyết định nói cho Hiền biết luôn."Chuyện là vầy..."Ở nhà Dũng, Hoàng Yến đi học về sớm nên gọi bé Ngọc qua chơi, không có ở nhà nên hai cô bé vô tư đùa nghịch và không thiếu chuyện tò mò giới tính."Làm cái đó sướng ghê chị Yến ơi...""Làm cái gì?" Hoàng Yến hỏi lại."Làm cái hôm bữa chị chỉ em đó...thủ dâm ấy!" Ngọc vô tư Yến "Hi hi, em còn nhỏ dâm quá nha...!"Ngọc đỏ mặt cãi lại "Là chị bày cho em chứ bộ... Ủa thuốc gì đây mà nhiều vậy chị?"Vì Hoàng Yến rất biết cách dùng những món đồ trang sức đơn giản để làm đẹp nên mỗi lần sang chơi Ngọc đều mở hộc bàn đựng đồ trang điểm của Hoàng Yến xem, cô bé thích món gì là xin hoặc nhờ chị mua giùm. Vô thình thấy bịch thuốc của Dũng mua cho Hoàng Yến hôm trước."À...là thuốc bệnh thôi em." Hoàng Yến không muốn nói cho cô bé biết đó là thuốc tránh thai, vì dù có thân thích đến mấy, dặn dò kĩ đến mấy thì con nít rất dễ để lộ chuyện không hay. Cho dù cô bé không biết chuyện hoan lạc của hai cha con nàng nhưng việc người khác biết mình uống thuốc tránh thai cũng không hề hay ho gì."Chị ơi...có cái này bí mật chị không được nói cho ai biết nha..." Ngọc làm vẻ mặt bí hiểm ghé sát và nói nhỏ dù chỉ có hai chị em ở Yến mỉm cười "Ừ...em nói đi!""Hôm qua em thấy mẹ với ba ấy ấy nữa..." Ngọc nói."Eo...lúc trước em cũng thấy nhiều rồi còn gì...""Chưa...còn nữa... Đến sáng em còn đang ngủ thì...thì ba em vào phòng rồi...bóp vú với sờ bướm em..." Ngọc ngập ngừng Yến tròn mắt như không tin những gì mình vừa nghe được, Ngọc nói tiếp "Lúc đó em tỉnh rồi nhưng nằm im không mở mắt ra, ba em sờ một tí thì lấy quần lót của em rồi...thủ dâm như ba chị hôm bữa ấy... Lúc sau ba đi xuống em lại coi thì thấy cái quần của em dính đầy nước trơn trơn tanh tanh."Bất ngờ với chuyện bé Ngọc vừa kể, Hoàng Yến không ngờ ông chú của mình cũng như thế. Như nhớ ra một chuyện, Hoàng Yến hỏi Ngọc"Rồi em có bỏ cái quần đó ra không? Hay là mặc lại?""Em bỏ vào sọt đem giặt luôn mà... Em thấy ba lấy quần lót của em làm vậy mấy lần rồi, có hôm nay mới...mới sờ em thôi. Mà có gì không chị?"Hoàng Yến thở dài rồi nói "Ba em xuất tinh vào đó, nếu em mặc lại cũng có bầu đó..."Ngọc nhăn mặt lại rồi khẽ rung mình khi nghĩ tới chuyện có bầu."Mà sao em lại để cho ba em làm vậy? Em có nói với mẹ không?"Ngọc nói "Thì tại em thấy ba sờ thích hơn mình làm nhiều... Em không nói cho mẹ, sợ mẹ la!"Hoàng Yến nghĩ gì đó rồi hỏi "Chừng nào em có tháng lại?""Hôm nay nè chị..."Hoàng Yến mở tủ lấy vỉ thuốc thánh thai của mình rồi đưa một viên cho Ngọc."Thuốc bệnh của chị mà!" Ngọc thắc mắc."Em uống đi...uống rồi chị nói!"Ngọc ngoan ngoãn uống viên thuốc mà Hoàng Yến đưa cho."Em cầm vỉ thuốc này về, từ ngày mai mỗi ngày uống một viên tiếp theo, không được quên uống. Cái này là...thuốc tránh thai." Hoàng Yến cũng hơi bất ngờ rồi nét mặt trở nên vui hẳn, cô bé trêu Hoàng Yến "Vậy mà nãy chị nói là thuốc bệnh...chị cũng ấy ấy rồi đúng không...hí hí!""Con nhỏ này, không được nói cho ai biết chuyện này...nhớ đó!"Ngọc cầm vỉ thuốc xem, Hoàng Yến nói tiếp "Nghe chị dặn nè...từ nay trở đi lúc ngủ thì khóa cửa phòng lại...không cho ba em sờ nữa."Ngọc không nói gì nhưng nét mặt có vẻ tiếc nuối."Em cứ làm như chị nói, rồi chị sẽ cho em biết thế nào là sung sướng...hi hi!" Hoàng Yến nháy dường như hiểu ý của chị, cô bé cười rồi nháy mắt lại."Nhớ đó, không được nói cho ai nghe chưa, rồi cất vỉ thuốc thật kĩ ở chỗ nào mà chỉ có em biết, ngủ thì khóa cửa lại.""Dạ..." Ngọc ngoan ngoãn trả lời.***Mấy ngày nay ngập tràn những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu Hiền, nàng nhớ lại chuyện hôm trước mà Dũng nói"Hôm đó Phượng cho anh uống rượu có bỏ thuốc gì đó, rồi nói Hoàng Yến lên phòng với anh. Tắt đèn, anh không nhận ra con gái nên cứ đèn con bé xuống. Tới lúc...xong mới nhận ra là Hoàng Yến, mẹ với Phượng cũng vào phòng ngay lúc đó... "Hiền biết Phượng dùng chuyện này để ép buộc Dũng, nàng nói tiếp "Vậy bây giờ anh với bé Yến thế nào?"Dũng không ngần ngại trả lời "Hôm qua đi chơi biển, anh thuê một phòng và...bây giờ có lẽ tinh dịch của anh vẫn còn trong người Hoàng Yến."Hiền sững người vì sốc khi nghe Dũng nói thẳng thừng như vậy, nàng đẩy hắn ra và từ đó tới nay không muốn gặp mặt hắn. Ban đầu còn thương cảm cho hắn vì bị Phượng dùng thủ đoạn, nhưng rồi nàng cảm thấy ghê tởm hắn khi hiện tại vẫn làm chuyện đó với con gái. Chuyện đó cứ lởn vởn trong đầu nàng kèm thêm cơn hứng tình tăng lên đỉnh điểm sau gần một tuần không gần gũi Dũng và chồng, từ cảm giác ghê tởm chuyển sang cảm giác chuyện đó cũng bình thường, rồi từ cảm giác bình thường chuyển sang kích thích. Có đêm nghĩ tới chuyện của hai cha con Dũng, hứng quá nàng vô thức cho tay vào quần xoa âm vật của mình. Cuối cùng nàng cũng phải tìm hắn."Aa...Anh tưởng em bỏ anh luôn rồi..."Dũng hùng hục nhấp mạnh vào mông Hiền, hai người đã đưa nhau tới một khác sạn. Hiền tránh mặt mấy ngày nay nên hắn vô cùng bí bách, hôm nay cô em dâu đã "hồi tâm chuyển ý" tìm tới hắn, và kết quả là Hiền đang nằm sấp trên giường không thể lên tiếng vì khúc thịt kia."Aaggaa..." Cả hai cùng hét lớn lên thở một lúc, Dũng hôn lên môi Hiền, nàng cũng say sưa đáp lại."Anh...anh không sợ em nói chuyện hai cha con anh ra sao?"Dũng cười và nói "Sợ chứ, anh cũng sợ em bỏ anh nữa...""Vậy anh tính...đưa Phượng về rồi...một tay ôm vợ, một tay ôm con gái ngủ sao?""Ừ... Nếu Phượng chấp nhận chuyện đó thì anh sẽ đồng ý cho vợ về nhà, vì chuyện này khởi sự là do cô ấy mà..." Dũng nói."Anh đúng là cái đồ đại dâm...không biết ông Mạnh nhà em có lây cái tính này của anh không nữa...""Hề hề, không dâm thì làm sao mà đâm được em? Mà bé Ngọc cũng lớn phết rồi đấy nhỉ..."Hiền trừng mắt "Cấm anh đụng tới con gái em..."Dũng tóm lấy hai quả bưởi của Hiền, cười dâm dê nói "Hề hề! Anh không đụng mà anh *** được không?""Ứ..." Hiền định nói cứng với Dũng nhưng không thể cất lời vì vừa bị hắn đâm vào."Có...có *** thì cũng phải để cho ông Mạnh *** trước..." Hiền nói trong cơn sướng."Hà hà...có thế chứ... Anh yêu em...em dâu ơi..."Dũng nghe câu nói đó của Hiền liền cảm thấy trong người như vừa uống cả đống thuốc tăng cường sinh lý lẫn thuốc tăng lực, hắn điên cuồng nhấp như vũ còn tiếng nói nào cất lên nữa mà chỉ có âm thanh giao hoan vang to....Hôm sau, Hiền tới gặp Phượng, dù cũng đã lớn tuổi nhưng vợ của Dũng vẫn giữ được vẻ đẹp hấp dẫn."Chuyện đó sao rồi em?" Phượng hỏi Hiền, vì lần trước gặp nhau Hiền đã hứa sẽ giúp Phượng tìm nguồn vốn."À...bạn em đã tìm hiểu...mà thực ra là...tìm hiểu về chị nhiều hơn..."Phượng nhíu mày khó hiểu khi nghe Hiền nói như thế."Em nói thẳng chị đừng giận..." Hiền thăm dò cũng tò mò về người bạn của Hiền "Em cứ nói đi!""Bạn em nói...sẽ đầu tư vào công ty của chị nếu chị đồng ý đi khách sạn với ảnh..."Phượng nổi đóa khi nghe Hiền nói như vậy, nàng đứng dậy định bỏ đi thì Hiền níu lại và nói tiếp "Chị cứ suy nghĩ đi, càng sớm thì càng tốt cho chị thôi..."Phượng trở về nhà với cái đầu thật căng thẳng. Thời gian gần đây nàng đã dứt bỏ gã Tài vì phát hiện ra hắn thầm phá hoại công ty của mình trong lúc khó khăn. Ngay từ ngày mù quáng chia tay Dũng nàng đã hối hận, nhưng không dám quay về vì sợ chồng và con gái không chấp nhận. Trong khi đó nàng vẫn còn mê mẩn với người tình nên cứ thế tiếp tục quan hệ với Tài. Hình bóng của Dũng vẫn ở trong tim nên nàng nhất quyết giữ vững công ty, giữ vững tâm huyết của chồng. Và nàng cũng nhận ra bản chất thật của Tài, sau đó nàng với hắn chỉ là quan hệ xác sau, Phượng đã nghĩ kĩ và quyết định phải giữ bằng được công ty, coi như đó là một phần chuộc lỗi đối với chồng. Nàng gọi cho Hiền và đồng ý gặp người mừng hớn hở, kế hoạch đã đến bước cuối, hắn nghĩ ra được một kịch bản cực kì hấp dẫn cho tối mái tóc và hôn lên trán Hoàng Yến, hắn mỉm cười nói "Hôm nay thuốc có tác dụng rồi phải không con?"Hoàng Yến đỏ mặt nói "Dạ...hơn một tuần rồi."Dũng khoái chí cố kìm nén cơn ham muốn để lái xe, hắn đang đưa Hoàng Yến tới một khách phòng mà Hiền đã đặt trước, Dũng nhắn tin báo hiệu cho cô em dâu biết để chuẩn bị kế con gái lên giường, hai cha con hôn nhau thắm thiết như một đôi tình nhân, quần áo cũng nhanh chóng được cởi ra. Dũng nhìn thân thể tươi ngon của con gái một lúc rồi tắt đèn, Hoàng Yến cũng cảm thấy thoải mái hơn trong bóng trèo lên giường và chen vào hai chân con gái. Hắn đã chờ phút giây này hơn một tuần nay nên kích thích cực độ khi ôm trọn cơ thể thơm mát của Hoàng Yến. Rê đầu khấc vào cửa đào của con gái xinh đẹp, Hoàng Yến đưa tay xuống chỉnh cho đúng vị trí rồi tự mình đẩy khúc thịt đó vào trong. Cô bé sung sướng nhắm mắt cảm nhận dương vật của ba từ từ chui vào trong người mình từng chút một. Dũng cũng sướng khoái tột độ, có mấy ai được chìm trong khoái lạc cùng con gái xinh đẹp như hắn nhàng chuyển động, Dũng nói "Lát nữa mẹ cũng vào đây, con giúp ba để mẹ trở về nha..."Hoàng Yến ngạc nhiên nhưng khúc thịt kia làm nàng không thể nghĩ nhiều, nàng gật đầu đồng nói tiếp "Lát nữa cả ba người mình cùng nhau sung sướng, có như vậy thì sau này mình mới vui vẻ được... Nhưng con cứ im lặng đừng lên tiếng, tới khi nào ổn thì ba nói cho..."Hoàng Yến lại gật đầu đồng ý, nàng không nói và cũng rất khó để cất tiếng vì dương vật kia cứ ra vào đều đều khiến nàng phải cắn răng để kìm nén tiếng rên ngoài, Hiền và Phượng đang đứng trước cửa phòng của hai cha con Dũng."Chị vào đi, để chị đỡ ngại và không để lộ mặt nhau nên đèn phòng tắt hết. Có một cô gái khác cũng đang ở trong đó trước rồi nên chị không phải lo lắng gì đâu..." Hiền nói với đắn đo rồi cũng đẩy cửa bước vào. Bên trong là một màn tối do đèn tắt hết nhưng nàng nhanh chóng có được chỉ dẫn...là âm thanh nhục dục đang vang lên trên chiếc giường, Phượng tiến tới. Chỉ có một nguồn sáng duy nhất trong phòng là đèn báo trên máy lạnh đang chạy, ánh sáng hiu hắt chỉ đủ để Phượng thấy được bóng người lờ mờ trên gra giường màu trắng. Tiếng rên rỉ, tiếng nhóp nhép, tiếng thở của hai người đang hoan lạc nhanh chóng làm Phượng cảm thấy nóng người, nàng đứng lặng im một lúc thì hai người kia cùng rên lớn hơn."Ưm....Aaa!"Dũng và con gái cùng lên đỉnh, dương vật hắn phun vào âm đạo đang bóp chặt của con gái mình. Xuất tinh xong Dũng nằm ngửa ra giường, bên cạnh Hoàng Yến còn đang sung sướng với dư âm của cực cũng bị kích thích mãnh liệt khi chứng kiến hai người lên đỉnh, nàng đã chấm dứt với gã Tài vài tháng nay nên âm đạo sung mãn của nàng đã ẩm ướt dù chính bản thân nàng còn đang ngại ngùng. Nhưng nhục dục có sức hút rất mạnh mẽ, Phượng tự mình cởi bỏ quần áo trên người rồi bước lên giường."Chỉ một chút thôi...chỉ một chút thôi..." Phượng tự trấn an và Hoàng Yến đương nhiên biết Phượng đã vào phòng từ lúc nghe thấy tiếng mở cửa, cảm giác người vợ, người mẹ đang đứng bên cạnh khi hai cha con đang làm tình tạo nên sự hồi hộp và kích thích cực độ, vì thế mà cả hai dễ dàng cùng lên đỉnh. Còn hiện giờ Phượng đang mò tới giữa hai chân Dũng, tay nàng sờ soạng tìm đến khúc thịt đang ướt đẫm dâm thủy và tinh dịch. Lúc tự cởi váy của mình Phượng chỉ nghĩ rằng nhanh chóng giao hoan với người đàn ông kia rồi trở về, nhưng khi cầm vào dương vật kia nàng lại mất tự chủ, vô thức cúi xuống và hôn lên nó."Aa..." Dũng không kìm được tiếng rên sung sướng, đây chính xác là lần đầu tiên hắn được Phượng làm việc này, trước đây hai người chỉ quan hệ một vài thế cơ bản mà Yến cũng đang chăm chú nhìn sang mặc dù không thấy được gì vì quá tối, nhưng nàng biết rằng dương vật của ba đang ở trong miệng của bú mút say sưa của Phượng làm cả ba người tràn đầy hưng phấn. Rồi Phượng ngừng lại, nàng trườn lên trên cầm dương vật của Dũng kê vào cửa mình và hạ người xuống. Tới lúc này Phượng vẫn không hề hay biết hai người còn lại là ai, khúc thịt căng cứng gân guốc biến mất trong cơ thể nàng. Phượng sung sướng ngất ngây, dương vật này thật tuyệt vời, to lớn hơn hẳn gã bạn trai đểu cáng trước đây của nàng, bất chợt Phượng nhớ tới người chồng mà nàng đã phản bội, Dũng cũng có dương vật tương tự thế thở nhanh dần, hắn cố kìm nén khi Phượng đang nhấp nhổm, kìm nén với âm đạo mà lâu rồi dương vật của hắn chưa được chui vào. Dũng kéo Hoàng Yến quỳ đối diện với Phượng, âm hộ của cô bé hạ xuống là vừa tầm với của miệng Yến chới với ngả người về trước khi chiếc lưỡi của ba chui vào ngọ ngoạy trong âm đạo mình. Phượng đang nhấp nhổm cũng phụ họa, nàng đưa tay nên xoa nắn bầu ngực sữa tươi non của Hoàng Yến. Cả ba và mẹ cũng kích thích nên khoái cảm ập tới dữ dội làm người cô bé cứ giật giật liên cũng đang gần đạt cực khoái, nàng cũng ngả người về trước để nhấp dễ hơn nên vô tình hai mẹ con kề sát nhau. Phượng đưa tay lên ôm lấy cô gái trước mặt như để tạo thêm sự kích thích, Hoàng Yến cũng ôm đáp lại. Ba người tạo thành một tư thế cực kì kích thích, đặc biệt lại ba người trong một gia đình. Khoái cảm dâng trào..."Aagg....Ưư...Ưm..."Cả ba người cùng la lớn lên đỉnh khoái lạc. Hoàng Yến cố gắng nằm xuống bên cạnh thở hổn hển, còn Phượng thì nằm lên người Dũng, dương vật hắn vẫn đang cương cứng trong người nàng dù vừa xuất tinh đàn ông bên dưới làm Phượng nghĩ tới người chồng cũ của nàng. Cơn khoái lạc qua đi nên sự ngại ngùng lại trở về, Phượng lúng túng rời khỏi người hắn và cố tìm bộ váy cởi ra lúc nãy, chợt một bàn tay nắm lấy tay nàng..."Vợ ơi đừng đi!"Phượng sững người, câu nói này, giọng nói này nàng làm sao quên được... Như không tin vào tai mình, nàng từ từ quay lại cố nhìn bóng người trong đêm tối. Đèn trong phòng đột nhiên bật sáng, là do Hiền đã vào phòng sau Phượng không lâu và đã chứng kiến cảnh hoan lạc của ba người, đã đến lúc kết thúc nên nàng bật đèn lên và đứng chắn ở lại không tin vào mắt mình khi người trần truồng đang nắm tay trước mặt chính là Dũng, là người chồng mà nàng đã gây lỗi lầm không thể tha thứ. Rồi liếc sang thấy người con gái bên cạnh lại càng làm cho Phượng bủn rủn chân tay, Hoàng Yến tóc tai rũ rượi vẫn còn nằm trên giường, âm đạo dính đầy dâm thủy và tinh dịch, cô bé cũng đang nhìn Phượng với ánh mắt trìu kéo Phượng ngồi xuống giường trong khi nàng vẫn còn đang trong trạng thái "không thế tin nổi", Hoàng Yến cũng trườn tới nằm gác đầu lên đùi mẹ mình. Phượng nhìn xuống gương mặt xinh đẹp của con gái rồi nhìn sang gương mặt điển trai của người chồng đã hơn bốn năm không gặp, trong một tình huống mà bản thân nàng chưa từng nghĩ sẽ xảy ra đâu đó trên thế giới. Như người bị thôi miên, Phượng chỉ ngồi im ngước lên nhìn xuống mà không thể nói được gì."Thôi...giờ thì hết nhiệm vụ của em rồi nhé...chúc cả nhà vui vẻ...!" Hiền mỉm cười nói."Á..." Hoàng Yến bất ngờ khi thấy Hiền đang đứng phía ngoài, cô bé cứ tưởng đèn tự bật là do ba Dũng làm, xấu hổ kéo tấm chăn trùm kín này Phượng mới lấy lại chút bình tĩnh, môi nàng mấp máy như muốn nói gì đó."Em...về nhà với cha con anh nha...!" Dũng lên tiếng biết Phượng đang rất hoang mang nên hắn phải chủ động để nàng không bị loạn. Hoàng Yến nghe tiếng Hiền đóng cửa mới dám chui ra khỏi chăn, cô bé cũng mỉm cười hiền hòa nhìn mẹ mình."Mẹ về đi, nhà có mỗi hai cha con buồn lắm!"Dũng nói tiếp "Giờ anh khác xưa rồi, không để em phải khổ sở chuyện đó nữa đâu, nhìn này..." Dũng vừa nói vừa lấy tay Phượng đặt lên dương vật to lớn cứng ngắt của nhìn hai cha con rồi bật khóc nức nở nhưng trên môi lại nở nụ cười hạnh phúc.
vợ ơi đừng đi